Chỉ mới 5 năm trước đây thôi, hiện tình net tại Việt Nam chúng ta chỉ là một con số nhỏ lẻ, khi Internet đai-ấp rùa bò chỉ có những ai cần học hỏi và tham khảo mới dám đụng đến, còn dân thường thì ít ai dám xài sang, vì cước phí đắt kinh khủng, ngồi truy cập net mà lòng cứ hồi hộp không biết bao nhiêu phút rồi? không biết bao nhiêu tiền theo chân con rùa net kia rồi, có tháng mất đứt gần nửa tháng lương cho cái con rùa ì ạch đấy, thế mà vẫn ham, vẫn đam mê thì đúng hơn, thú đam mê của những kẻ hồi hộp vì túi tiền đang bị vơi đi dần dần một cách lãng nhách, có khi mất 15 phút mới mở được một trang, mà mỗi phút hồi ấy đến hơn 400 đồng đấy, không phải như bây giờ 45 đồng/MB đâu. Đó chỉ là nói đến mở trang web ra xem mà học mã nguồn, chứ đừng nói gì đến việc download hằng tá thứ như ngày nay. Đừng có mơ!
Vậy mà giấc mơ ấy đã có thật đấy, sau khi chúng ta tốn biết bao nhiêu tiền cho chú rùa VNN, nay được cái Ây-đi-étx-eo lắm khi cũng rùa bò nhưng đỡ hơn lúc trước nhiều, nhờ đó mà trình độ net của dân ngu khu đen ta tiến lên một bậc, một bậc rất xa. Ngày nay một chú nhóc cũng có thể vào tiệm net tạo nick, chat và lập blóc lắm khi rành rẽ hơn các ông quan chức biếng nhác nhiều. Thật đấy, nghe nói cấp thứ trưởng cũng có đến gần 30% vị chưa có địa chỉ E-mail, nghĩa là chẳng biết i-meo i-mốc là thế nào nữa, còn vô số ông giám đốc sở cũng chẳng ham học hỏi làm chi vì sắp về vườn rồi, thành ra trình độ net của số đông dân chúng có thể nói cao hơn quan chức nhiều, nhưng đó là chuyện đại sự của nhà nước, để nhà nước lo, chúng ta đang nói đến chuyện lóc liếc mà.
Quả thật không nói ngoa, nước ngoài người ta nhạy bén lắm, theo dõi từng nhu cầu nghiện ngập của con dân net để nhanh chóng đáp ứng hầu kiếm tí tiền quảng cáo, hoặc dùng net để đánh bóng tên tuổi hay tỏ rõ lập trường của mình, và thế là blog đã ra đời theo những nhu cầu đó. Giới chính khách cũng không bỏ lỡ cơ hội, Tổng thống Putin của Nga, tổng thống Ahmadinejad của Iran và bao nhiêu chính khách tên tuổi khác nữa cũng tạo blog, viết blog để trao đổi cảm nghĩ, chia sẻ và truyền bá lập trường một cách nhanh gọn và hiệu quả. Gần 5 triệu bloggers của Việt Nam ta cũng nằm trong hàng ngũ này, có chúng ta nữa đấy Hihi... sướng chưa nhỉ? Ta đâu có thua gì mấy vị tổng thống kia tí nào đâu?
Đã bao nhiêu hội nghị được tổ chức rất hoành tráng ở Việt Nam để bàn đến những tác hại của blog rồi, và cũng vì blog mà mới đây hai cái cô Trà đá - Chanh đường ra tòa kiện cáo nhau về những chuyện vô cùng rởm và lãng xẹt. Trên blog Việt cũng không ít những entries viết về tác hại của blog, nhưng nay thì tôi lại nói đến những mối lợi của blog. Tại sao ai cũng nhìn blog bằng cặp mắt bi quan và nghi ngờ như thế? Tại sao những cái lợi của blog như sử dụng các tiện ích trên mạng, kỹ năng gõ bàn phím, kỹ năng truy tìm liên kết đến bạn bè, đến người thân, đến những thư viện động, thư viện mở để tìm hiểu, để học hỏi mà cộng đồng blogger chúng ta đang chứng tỏ thì chẳng nghe ai nói đến cả, cứ nói đến blog là cho rằng coi chừng nó bẩn, lắm kẻ chẳng biết quái gì đến net cũng vung tay kết án này nọ như những cái thùng rỗng biết nói...
Chúng tôi nhận thấy rằng quả thật ngày nay nhờ blog mà rất nhiều người tuy chẳng cần biết gì về web, về HTML hay lập trình gì cũng có thể sử dụng và tận hưởng tiện ích do net mang lại. Bạn chỉ cần biết lập nick, sau đó lập blog, viết blog, dần dà bạn sẽ biết thêm rất nhiều thứ khác như kiếm kho lưu trữ hình ảnh, lưu trữ files, chèn hình ảnh vào bài viết trên blog, chèn phim, chèn nhạc và chèn đủ mọi thứ trên đời mà có cần học hỏi trường lớp nào đâu? Cái gì chưa biết thì treo blast hét toáng lên, thế là có người này chỉ, người kia bảo, đó cũng chính là học rồi, học trường đời đấy.
Blog ảnh hưởng lớn cho cộng đồng mạng không nói rồi, nhưng nếu những ai chú tâm nghiên cứu thì càng thấy nhiều ích lợi hơn từ blog nữa, vì ngày nay chúng tôi thấy cách thiết kế trang web lại chuyển sang một hướng mới, có dạng như blog vậy. Tôi cũng thường hay thiết kế web cho khách hàng, tĩnh cũng có mà động cũng có, tĩnh thì ta dùng HTML, động thì ta dùng CGI, ASP, PHP như forum vậy, bỗng dưng kỳ này tôi bỏ ra mấy ngày lang thang thì thấy khá nhiều trang web thiết kế theo kiểu blog, nghĩa là vừa giới thiệu sản phẩm, vừa cập nhật sản phẩm, vừa viết bài lăng xê sản phẩm (như entries bên blog vậy), vừa cho khách hàng ghi nhận xét về sản phẩm của mình (như comment bên blog vậy)... thế là quá tuyệt đi rồi vì một trang web động chỉ cần có thế. Thấy hay quá nên tôi liền download cái mã nguồn về rồi Việt hóa nó lại, chỉnh sửa một số công năng theo ý mình, nhúng bộ gõ tiếng Việt vào cùng hiệu chỉnh một số tiện ích khác cho trang web hunglandesign trước đây của mình, thấy thật tiện lợi, vì ngày nay mình cập nhật trang web mà không cần phải dùng FTP để vào server làm gì, cứ việc ngồi đâu cũng làm việc được, sung sướng quá! Đó cũng chính là mối lợi từ blog mang lại cho dân web chuyên nghiệp là thế. Vậy mà ai cũng lên án nó nhỉ? Tức ghê...
Thế nhé, từ nay mỗi ai định kết án blogger ta thì chúng ta lôi cổ họ vào không gian net ngay, tạo cho họ một cái nick, một cái blog, rồi add họ vào, thử xem họ có mê không thì biết, có còn dám kết án blog nữa thôi.
Vậy mà giấc mơ ấy đã có thật đấy, sau khi chúng ta tốn biết bao nhiêu tiền cho chú rùa VNN, nay được cái Ây-đi-étx-eo lắm khi cũng rùa bò nhưng đỡ hơn lúc trước nhiều, nhờ đó mà trình độ net của dân ngu khu đen ta tiến lên một bậc, một bậc rất xa. Ngày nay một chú nhóc cũng có thể vào tiệm net tạo nick, chat và lập blóc lắm khi rành rẽ hơn các ông quan chức biếng nhác nhiều. Thật đấy, nghe nói cấp thứ trưởng cũng có đến gần 30% vị chưa có địa chỉ E-mail, nghĩa là chẳng biết i-meo i-mốc là thế nào nữa, còn vô số ông giám đốc sở cũng chẳng ham học hỏi làm chi vì sắp về vườn rồi, thành ra trình độ net của số đông dân chúng có thể nói cao hơn quan chức nhiều, nhưng đó là chuyện đại sự của nhà nước, để nhà nước lo, chúng ta đang nói đến chuyện lóc liếc mà.
Quả thật không nói ngoa, nước ngoài người ta nhạy bén lắm, theo dõi từng nhu cầu nghiện ngập của con dân net để nhanh chóng đáp ứng hầu kiếm tí tiền quảng cáo, hoặc dùng net để đánh bóng tên tuổi hay tỏ rõ lập trường của mình, và thế là blog đã ra đời theo những nhu cầu đó. Giới chính khách cũng không bỏ lỡ cơ hội, Tổng thống Putin của Nga, tổng thống Ahmadinejad của Iran và bao nhiêu chính khách tên tuổi khác nữa cũng tạo blog, viết blog để trao đổi cảm nghĩ, chia sẻ và truyền bá lập trường một cách nhanh gọn và hiệu quả. Gần 5 triệu bloggers của Việt Nam ta cũng nằm trong hàng ngũ này, có chúng ta nữa đấy Hihi... sướng chưa nhỉ? Ta đâu có thua gì mấy vị tổng thống kia tí nào đâu?
Đã bao nhiêu hội nghị được tổ chức rất hoành tráng ở Việt Nam để bàn đến những tác hại của blog rồi, và cũng vì blog mà mới đây hai cái cô Trà đá - Chanh đường ra tòa kiện cáo nhau về những chuyện vô cùng rởm và lãng xẹt. Trên blog Việt cũng không ít những entries viết về tác hại của blog, nhưng nay thì tôi lại nói đến những mối lợi của blog. Tại sao ai cũng nhìn blog bằng cặp mắt bi quan và nghi ngờ như thế? Tại sao những cái lợi của blog như sử dụng các tiện ích trên mạng, kỹ năng gõ bàn phím, kỹ năng truy tìm liên kết đến bạn bè, đến người thân, đến những thư viện động, thư viện mở để tìm hiểu, để học hỏi mà cộng đồng blogger chúng ta đang chứng tỏ thì chẳng nghe ai nói đến cả, cứ nói đến blog là cho rằng coi chừng nó bẩn, lắm kẻ chẳng biết quái gì đến net cũng vung tay kết án này nọ như những cái thùng rỗng biết nói...
Chúng tôi nhận thấy rằng quả thật ngày nay nhờ blog mà rất nhiều người tuy chẳng cần biết gì về web, về HTML hay lập trình gì cũng có thể sử dụng và tận hưởng tiện ích do net mang lại. Bạn chỉ cần biết lập nick, sau đó lập blog, viết blog, dần dà bạn sẽ biết thêm rất nhiều thứ khác như kiếm kho lưu trữ hình ảnh, lưu trữ files, chèn hình ảnh vào bài viết trên blog, chèn phim, chèn nhạc và chèn đủ mọi thứ trên đời mà có cần học hỏi trường lớp nào đâu? Cái gì chưa biết thì treo blast hét toáng lên, thế là có người này chỉ, người kia bảo, đó cũng chính là học rồi, học trường đời đấy.
Blog ảnh hưởng lớn cho cộng đồng mạng không nói rồi, nhưng nếu những ai chú tâm nghiên cứu thì càng thấy nhiều ích lợi hơn từ blog nữa, vì ngày nay chúng tôi thấy cách thiết kế trang web lại chuyển sang một hướng mới, có dạng như blog vậy. Tôi cũng thường hay thiết kế web cho khách hàng, tĩnh cũng có mà động cũng có, tĩnh thì ta dùng HTML, động thì ta dùng CGI, ASP, PHP như forum vậy, bỗng dưng kỳ này tôi bỏ ra mấy ngày lang thang thì thấy khá nhiều trang web thiết kế theo kiểu blog, nghĩa là vừa giới thiệu sản phẩm, vừa cập nhật sản phẩm, vừa viết bài lăng xê sản phẩm (như entries bên blog vậy), vừa cho khách hàng ghi nhận xét về sản phẩm của mình (như comment bên blog vậy)... thế là quá tuyệt đi rồi vì một trang web động chỉ cần có thế. Thấy hay quá nên tôi liền download cái mã nguồn về rồi Việt hóa nó lại, chỉnh sửa một số công năng theo ý mình, nhúng bộ gõ tiếng Việt vào cùng hiệu chỉnh một số tiện ích khác cho trang web hunglandesign trước đây của mình, thấy thật tiện lợi, vì ngày nay mình cập nhật trang web mà không cần phải dùng FTP để vào server làm gì, cứ việc ngồi đâu cũng làm việc được, sung sướng quá! Đó cũng chính là mối lợi từ blog mang lại cho dân web chuyên nghiệp là thế. Vậy mà ai cũng lên án nó nhỉ? Tức ghê...
Thế nhé, từ nay mỗi ai định kết án blogger ta thì chúng ta lôi cổ họ vào không gian net ngay, tạo cho họ một cái nick, một cái blog, rồi add họ vào, thử xem họ có mê không thì biết, có còn dám kết án blog nữa thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Để ghi lời nhận xét, bạn cần phải có một tài khoản Google, hoặc Livejournal, Wordpress, Typepad, AIM hoặc OpenID đều có thể dùng được cả.