Trong lý lịch trích ngang của tôi khi tạo blog trên Yahoo có ghi nơi đã theo học là Trường Đời. Trường này chắc hẳn rất nhiều người biết, nhưng cũng nên giới thiệu một tí về nó để mọi người biết thêm những ưu khuyết của trường hầu đánh giá được trình độ của những ai tốt nghiệp trường này. Đúng ra thì phải gọi là trường Đại học mới chính xác, vì hầu như thời gian theo học trường này rất lâu, khó mà xác định nổi cho đúng, lắm người già sắp xuống lỗ cũng còn phải học, mà trẻ sơ sinh khi mở mắt chào đời thì cũng đã phải học rồi. Gọi bằng đại học là phải rồi vì đây cũng là nơi học đại, bạ gì học nấy. Nhưng hầu hết những ai tốt nghiệp trường này không thuộc những loại người ham chạy theo thành tích nên họ không thích gọi bằng đại học làm chi thêm tưởng rằng mình hám danh. Ơ, mà cũng lắm người đã là Cử nhân, là Thạc sĩ, là Tiến sĩ rồi nhưng cũng vẫn còn theo học cái trường này mới lạ chứ, vì trường này lúc nào cũng có rất nhiều cái cần học, cho dù mình đang đứng trên đỉnh cao danh vọng chức quyền hay đang ở tột đáy xã hội cũng đều cần phải học, so sánh cương vị thì đều như nhau, cùng là học viên của Trường Đời. Đặc biệt trường này mặc dù lắm thứ phù du, nịnh nọt, điêu ngoa, chày cối, tâng bốc, giả dối, hám danh, tham lam, sa đọa... nhưng hơn các trường đại học khác là đầu vào chẳng hề có chạy chọt, chạy điểm hay là thi giùm đâu nhé, có điều đầu ra lắm khi phải trả bằng những cái giá khá đắt như danh dự, lương tâm, chức quyền, tài sản, tù đày... chẳng hạn thì mới tốt nghiệp được. Thật đấy! Thời gian gần đây, hết Gúgờ, Dahú và một lô lốc đại gia khác trên mạng nhện net bày ra cái bờlóc, thì vô hình chung cái bờlóc trở thành một phân khoa của Trường Đời, gọi là Cao học của trường này mới phải, vì muốn học khoa bờlóc này, ít ra học viên cũng phải biết gõ bàn phím và biết nói phét, biết 8 thì mới hy vọng tốt nghiệp vững vàng được. - Nhờ học trường này, tôi biết cuộc đời vừa đáng yêu, vừa tả tơi rách nát. - Nhờ học trường này, tôi biết rằng tôi vẫn còn ngu, luôn luôn ngu để mà lo học tiếp, chứ tưởng mình giỏi rồi lắm khi lầm đấy. - Nhờ học trường này, tôi biết chân lý cuộc đời không phải dễ thấy mà nắm bắt được ngay đâu! Lắm khi phải trả giá bằng cả cuộc đời mình mới tìm ra cái chân lý ấy. - Nhờ học trường này, tôi biết rằng cái sự học chẳng phải dựa trên cái bằng cấp đâu, mà dựa trên đầu óc và lương tâm con người, biết nhận định phải trái và biết đưa cái phải trái ấy ra áp dụng giữa đường đời. - Nhờ học trường này, tôi biết được lắm sự giả dối và chanh chua của người để biết mà 8 cho đúng cách. - Nhờ học trường này, tôi biết rằng mọi danh phận chức quyền trên đời này thế nào cũng có ngày sụp đổ, chỉ có tình bạn mới bền vững mãi thôi. - Nhờ học trường này, tôi biết được sự đẹp đẽ do tình yêu mang đến và cũng biết được sự xấu xa do chính nó mang lại. - Nhờ học trường này, tôi biết yêu là gì, nhưng cũng biết hận là gì. - Nhờ học trường này, tôi biết mình cần phải làm gì trước những xấu xa của cuộc đời luôn ám trước mặt mình. - Nhờ học trường này, tôi biết nâng niu sự thật và xé nát những điều giả dối trên đời. - Nhờ học trường này, tôi biết kính nể và quý trọng tài năng thực sự, cho dù tài năng ấy chỉ là một đứa con nít. - Nhờ học trường này, tôi biết thì ra mình vẫn còn có một quả tim để biết yêu người, yêu đời, biết xúc động khi gặp người khác hoạn nạn, biết đưa tay ra khi mọi người cần giúp, biết khóc để gánh bớt nước mắt giùm cho người khác. - Nhờ học trường này, tôi biết... - Nhờ học trường này, tôi biết... Nhưng thôi, còn cả hàng triệu thứ làm sao kể hết ra đầy đủ cho mọi người biết được? Ai muốn biết thì lo mà vào Trường Đời này học, khi tốt nghiệp chắc chắn sẽ trở thành một CON NGƯỜI CHÂN CHÍNH với đúng nghĩa của từ này. Thôi, tôi không nói nữa đâu, bây giờ còn phải lo học tiếp, chẳng biết bao giờ mới tốt nghiệp được đây...
Thứ Bảy, 8 tháng 3, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Một điều khá bất ngờ với cá nhân tôi khi đọc bài này và tôi cũng rất tâm đắc đồng quan niệm như tác giả đã trần tình khiêm tốn nhưng không hề nghĩ rằng đó là những đức tính cao quý của những ai có tinh thần hiếu học ,và tôi xin phép được tôn vinh
Trả lờiXóanhững quý vị đã từng có bằng cấp học vị cao mà vẫn khiêm tốn và chính họ là những hạng người chân chánh học-sĩ không tự mãn mà ngủ quên trên bằng cập học vị.