Tất nhiên hứa là phải giữ lời đấy! Anh và em là kẻ sao mà ham việc quá. Làm, làm và làm không lúc nào ngơi, rảnh một tí là em đi làm việc xã hội. Anh cũng rất vui khi thấy em đi đây đi đó giúp mọi người. Vợ chồng mình thực sự bây giờ cũng không phải cần làm cho nhiều để có tiền, mình cũng chẳng giàu gì, nhưng tại sau lưng mình là một lô con cái tụi nó làm ăn cũng khá và đứa nào cũng rộng lòng, đòi giúp cha mẹ, cho nên ơn Chúa, anh và em chẳng lo gì đến chuyện tiền bạc lắm, cho dù cái tính keo của em vẫn còn nhưng không sao, anh cũng quen với các khái niệm ấy của em rồi. Mình làm là vì công việc nó phải thế, cái thị trường nó xoay mình thế, nó chưa cho mình nghỉ nên bắt buộc mình phải vậy thôi, nhưng nếu mệt quá thì anh cũng dẹp qua một bên hết, ra sao thì ra.
Lâu rồi vợ chồng mình chẳng đi đâu, anh nhìn mấy cái hộp màu, bỗng dưng ham vẽ lại bằng cọ chứ vẽ bằng vi tính hoài cũng ê rồi. Muốn đi đâu đó du lịch chừng 1 tuần hay 10 ngày mang theo cái giá vẽ rồi anh sẽ vẽ phong cảnh kỷ niệm cho vui. Em đã hứa rồi đấy! Bây giờ thì chưa đi được nhưng mai mốt bé Vân lên Đại học xong thì bận mấy vợ chồng mình cũng đi du lịch đấy. Lúc đó đừng có mở cuộn băng KEO của em ra nữa đi! Đóng cửa nhà lại, nhờ ai đó tập hát giùm ca đoàn, mình phải đi với chứ ngồi làm hoài anh cũng muốn điên lên đây.
Nhưng mà từ đây tới đó còn cả 1 năm rưỡi... Ừ, thì một năm rưỡi cũng được, mình để dành tiền lúc đó đi cho hoành tráng.
Thấy dài ghê gớm, nhưng anh tin là sẽ chờ được. Hứa rồi nhé! Đi là đi đấy! Bệnh cũng đi, chứ đừng có đưa lý do này lý do nọ mà từ chối đâu đấy. Hứa là phải giữ lời đấy, tể tướng ạ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Để ghi lời nhận xét, bạn cần phải có một tài khoản Google, hoặc Livejournal, Wordpress, Typepad, AIM hoặc OpenID đều có thể dùng được cả.