Bỗng dưng hôm nay thấy ngứa miệng. Chẳng qua là vì mấy ngày nay báo chí loan tin rùm trời về 5 cái điều cấm kỵ đối với blogger mà Bộ Thông Tin Truyền Thông mới ban hành. Ơ thì ra Papillon mình cũng là một blogger nên ngứa miệng cũng phải. Mới xem qua thì Papi tui rất là tâm đắc, cảm thấy những điều cấm này hoàn toàn chính xác để cho mặt bằng blog được sạch sẽ hơn đôi chút, nhưng nếu cứ thẳng tuột ra mà xử bằng cách vin vào các điều khoản trong thông tư này thì e rằng động đến cái cao quý nhất của con người, đó là sự tự do. Một xã hội dân sự tiến bộ mà con người ta không được tự do thì quay về sống với Tần Thủy Hoàng hoặc Hitler đi cho rồi. Blog tôi, tôi có quyền viết, tôi nói những điều hay đẹp, sẽ có những người khác đồng hành với tôi, tôi nói nhảm và ba que xỏ lá, sẽ có những thằng khác nhào vô chửi tôi và mọi người sẽ gạt tôi ra ngoài thôi, blog tôi tha hóa và xấu xa, chỉ có bọn heo nọc mọi rợ thác loạn hùa với tôi mà thôi, còn những người chân chính chẳng ai thèm lướt tới, chẳng cần ai cấm đoán mà chính chủ blog sẽ là người quyết định sự tồn tại của blog mình hay không.
Đang ngứa miệng nên nói đến đây, tôi lại đúc kết những gì mình đọc được trong cái thông tư blog kia 2 điều cốt lõi, chính xác là 2 từ ngữ rất chi là quan trọng trọng thông tư này thế mà chẳng thấy ai mổ xẻ ra cho rõ ngọn nguồn, đó là từ Chủ thể blog và từ Vi phạm pháp luật.
Đúng vậy, ít ra khi viết cái thông tư trên, người soạn thảo phải có những khái niệm thiết thực và chính xác về cái gọi là Chủ thể blog. Thế nào là chủ thể blog? Đơn giản chỉ là một cái nickname và một số chi tiết tên tuổi, nơi cư ngụ có Trời mới biết là đúng hay sai? và anh không thể vin vào đó là nick A này có tên là XXX mà kết tội anh ta được. Khi đăng ký 1 account của Yahoo hay Google chẳng hạn, chủ blog có quyền ghi thông tin thật hoặc giả mà không ai có thể bắt buộc anh ta khai cho đúng được, nếu đưa ra pháp luật đi nữa thì chẳng ai có thể dựa vào bằng chứng nào để quả quyết nick CuTèo này có tên là Nguyễn Văn Tám hay Lê Văn Chín, vì khi đăng ký account, chẳng ai hỏi đến số CMND đâu, đó là một điều riêng tư mà không ai có quyền đụng đến. Cho dù anh có liên hệ được với nhà cung cấp đi nữa thì theo luật, anh không thể khép cái IP này là của người này, số CMND này được, vì không có bằng chứng là anh A chị B có số CMND này viết hoặc vi phạm. Thế thì chủ thể blog này như một kẻ trọc đầu, lấy đâu ra tóc để Nhà nước nắm nếu như chủ blog này vi phạm vào cái thông tư kia?
Nói thẳng ra luôn. Chẳng hạn như tôi, nick của tôi là Papillon, tôi thiệt tình nên ghi tên tôi là Nguyễn Hùng Lân đấy, chứ tôi ghi tên tôi là Bill Clinton hiện đang sống ở Congo thì ai làm gì tôi? Yahoo vẫn cho phép đăng ký vì họ tôn trọng cái quyền riêng tư của mỗi con người. Do đó nên theo pháp luật, không ai có thể xác định chính xác và đưa bằng chứng ra cái nick Papi này chính là tên NHL được cả, vì anh dựa vào đâu? dựa vào những gì tôi viết về bản thân và gia đình tôi à? Điều ấy là không thể, vì một kẻ vô danh khác có thể tạo một cái blog như thế y hệt blog này, mà không cần đến bất kỳ công cụ hỗ trợ nào, chỉ cần copy và paste, thế thì sẽ có hằng trăm thằng Papillon như thế, lấy đâu mà kết tội thằng Papillon này là NHL được chứ? Nếu rảnh thì anh cứ thử đi, anh có thể nhân bản chính anh hằng chục cái, và cái nào là của tên có số CMND này? Tôi có khai với Yahoo số CMND của tôi đâu mà lấy đó làm bằng chứng, cho nên tuy Papi là tôi nhưng cũng chẳng phải là tôi vì theo luật không có bằng chứng là vậy. Điều đó chứng tỏ khái niệm chủ thể blog đây chính là một kẻ trọc đầu, anh chưa thấy tóc nó đâu cả mà đòi nắm để lôi nó về xét phạm tội gì tội gì... Chuẩn bị phạt một kẻ vô hình, tôi cho đó là điều dở. Hãy để blog tự đào thải lẫn nhau, xã hội sẽ tự đứng dậy bằng chính đôi chân của mình, lúc ấy sẽ vững chãi hơn là bày ra thông tư này thông tư nọ mà cấm đoán và phạt vạ. Theo nguyên tắc mà nói thì thế thôi, chứ riêng blog Papillon của tui thì chẳng có gì phải sợ cả, tôi viết những gì mình thích, những gì cần viết, và nỗi lòng của riêng tôi, và viết một cách đường hoàng, còn việc có thật tôi là thằng NHL hay không thì anh A chị B qua những gì xem mà đánh giá tôi là đủ, cần gì tôi phải chìa cái tờ CMND kia ra.
Việc thứ hai là cái từ ngữ: Vi phạm pháp luật! Nội dung blog viết thế nào mà được coi là vi phạm pháp luật nhỉ? Anh viết đề tài gì mà cho rằng anh vi phạm pháp luật? anh đưa đường link vào trang nào mà Nhà nước cho là vi phạm? Có người lại bảo những kẻ xấu còmmen tầm bậy vào blog anh thì anh cũng chịu trách nhiệm nữa. Trời ạ! Chẳng lẽ một chính sách hoặc thông tư gì gì đó của Nhà nước không đúng, người ta phê phán một cách đường hoàng chính chính thì cho là vi phạm pháp luật chăng? Thế thì tự do dân chủ ở đâu? Người ta có đi cầm súng hay hô hào ai đó chống lại Nhà nước đâu mà cho là vi phạm? Hay là muốn tất cả các blogger chỉ được viết cái này cái kia mà không được viết cái này cái nọ. Vậy thì dẹp quách cái blog đi cho rồi! Blog là cái nhật ký riêng của từng người mà dẹp thì cái tự do của con người cũng còn đâu nữa? Tại sao không kê ra rõ ràng là những đường link này link kia không được liên kết đến mà nói chung chung một cách vô tội vạ như thế. Xin hãy cứ nói huỵch toẹt ra đi! Giả dụ như đường link đến BBC, VOA, Vietcatholic, dactrung, RFA... chẳng hạn, là không được phép. Lúc ấy anh lại phải giải thích vì sao mà không được, đó là chuyện của anh, chứ anh đừng nên nói chung chung rồi âm thầm dùng tường lửa chặn trang này trang kia mà không thông báo rộng rãi là trang này Nhà nước cấm, trang kia Nhà nước cho... không nói rõ ra mà nếu người ta link đến thì anh cho rằng người ta vi phạm pháp luật là không đúng. Tôi thấy người soạn thảo cái thông tư này còn quá ngây thơ như trẻ con vậy. Anh viết một thông tư giản đơn như thế mà bắt toàn dân chấp hành thì quả thực anh có vẻ hồn nhiên quá đấy.
Vậy thì xin hãy nói rõ ràng ra đi: Blogger, anh tên gì ở đâu? blog của anh có tên gì? đăng ký tại đâu? số CMND là mấy? anh không được viết bài chỉ dẫn người ta chế tạo bom mìn, không xúi giục kẻ khác cách giết người hằng loạt, không được bày cho người khác cách hiếp dâm này hoặc kích dục kia... vân vân và vân vân. Cứ nói trắng ra đi, nhưng nếu nói đến đây thì lại đụng đến cái vấn đề tôi nêu ở phần trên, đó là người vi phạm - chủ thể blog, cái chủ thể blog ấy vẫn chưa có tóc, và vẫn chưa mọc tóc, thế thì hãy khoan đòi nắm tóc nó đã, cứ để blog tự phát triển và đào thải, đó mới là một xã hội tiến bộ và văn minh. Còn nếu vẫn muốn quản lý, muốn khống chế nội dung blog theo ý mình muốn, cách hay nhất là đóng cửa tất cả các đường truyền Internet lại để chẳng ai có thể viết blog bliếc chi được, thế là an tâm.
Ôi, hôm nay được nghỉ, ngứa miệng nên nói hơi nhiều. Ai lỡ xem qua thì đừng trách nhé! Thôi, xin xì tốp tại đây, chuẩn bị cho ngày mai tiếp tục cày...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Để ghi lời nhận xét, bạn cần phải có một tài khoản Google, hoặc Livejournal, Wordpress, Typepad, AIM hoặc OpenID đều có thể dùng được cả.