Thứ Hai, 8 tháng 3, 2010

Tôi vẫn tìm...


Thế mà vẫn có một ngày tôi lang thang
Trong lò thiêu cuộc sống
Sài Gòn mùa này trời nắng chang chang
Nên tim tôi vẫn nóng.

Sao lại ở chốn này? hỡi kẻ du ca phiêu lãng!
Hơn nửa thế kỷ tang bồng chưa đủ hay sao?
Hơn nửa cuộc đời quay cuồng vẫn còn thiếu chỗ nào?
Thế mà sao anh vẫn đi vào vết xe lăn long lóc
Trên dòng người thị thành hối hả nhung nhúc
Có bóng ai kia già cỗi thâm trầm
Lạc lõng giữa dòng người trẻ lăng xăng
Anh thấy bâng khuâng hay là háo hức?

Đã là người, ai mà không muốn hạnh phúc
Đón lấy cho mình và cho cả những người thân
Nhọc mệt cô đơn lạnh lẽo giữa đường trần
So với tôi chỉ là đồ bỏ.
Cuộc sống muôn màu dị dạng không làm tôi bỡ ngỡ
Quen lắm rồi những tha hóa tối tăm
Bao điều trái khoáy nơi những làng quê nhỏ xa xăm
Vẫn tồn tại mỗi ngày nghe đau đáu

Thế nên tôi vẫn nhoẻn nụ cười mếu máo
Tìm lại tôi trong hơi thở của riêng mình
Để biết rằng tôi chưa muốn lặng im
Để cái già chưa uy hiếp tôi được
Tôi chưa muốn nhìn ráng chiều len vào tiềm thức
Thấy quanh mình nắng sớm vẫn trong veo
Tiếng vu vơ ai hát thật ngọt ngào
Nỗi đam mê đi về vẫn ra chiều tâm đắc.
Tôi cũng rú ga, cũng len lách để nhào lên phía trước
Tìm lại cho mình những thử thách đáng yêu
Mạch sống còn nhiều lạ lẫm phiêu diêu
Nhưng soi lại tôi vẫn còn trẻ chán.

2 nhận xét:

  1. Bái phục anh, chừ mà mạch sống còn phiêu diêu lạ lẫm thì quá ... mạnh.
    Chúc anh vui

    Trả lờiXóa
  2. Chẳng dám phiêu diêu đâu Thầy Thanh à. Công việc nó điều mình lên SG để làm thôi... Cũng thoải mái nên mình chẳng ngại.
    Chúc Thầy cô vui mạnh mãi nhé.

    Trả lờiXóa

Để ghi lời nhận xét, bạn cần phải có một tài khoản Google, hoặc Livejournal, Wordpress, Typepad, AIM hoặc OpenID đều có thể dùng được cả.