Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2008

Chuyện rỗi hơi...



Nhân đọc bài "Không thể và có thể" trên cộng đồng blog Việt Nam, tui chợt nhớ ra một điều mà thiết nghĩ sao ngày nay người ta vẫn cứ khờ khạo ngây thơ rồi nhắm mắt coi như không biết nhỉ? Khờ khạo ngây thơ cái gì và nhắm mắt làm sao thì chút nữa ta sẽ nói, nhưng bây giờ xin hãy đọc lại bài thơ này đã nhé:

Ở đây
Việt Nam
tôi có thể vào
sexviet chấm com
traigaisex chấm com
giaitrisex chấm com
gaihot chấm com
vân vân và vân vân
những website khiêu dâm đồi trụy
luôn mở rộng cửa đón tôi
...
nhưng
cũng ở đây
Việt Nam
tôi không thể vào
talawas chấm org
vietbao chấm com
rfa chấm org
danchimviet chấm com
vân vân và vân vân
những website chính trị
luôn bị chặn lại trước mặt tôi
(Client Error: URL requested was filtered)
(Your request cannot be serviced due to access restrictions)
(Please contact your System Administrator for further details)
...
thế nên
ở đây
Việt Nam
tôi có thể trở thành một gã du côn
một tên dâm tặc
bất cứ lúc nào
nhưng tôi không thể
lệch lạc về tư tưởng
không sập bẫy diễn biến hòa bình
không bị các thế lực thù địch lợi dụng
...
tôi
một thằng lưu manh
rất vững vàng lập trường chính trị
...


Thực sự tui chẳng biết tác giả bài thơ này, nhưng đọc qua thì tâm trạng và lời thơ nó hiện thực quá, hiện thực đến nỗi đau đáu cả mình vậy. Chúng ta đang sống ở thế kỷ 21, cái cách vượt tường lửa để vào các site chính trị kia ai mà chả biết, thế mà họ vẫn chặn để làm gì nhỉ? Chỉ có nước chặn mấy anh chàng ngu ngơ về vi tính thôi, chứ những người có bản lĩnh chính trị rồi thì việc chặn tường lửa nầy của mấy ông nhà nước xem ra nực cười và phí thời gian. Những site khiêm dâm đồi trụy kia sao họ không chặn nhỉ? Nếu chặn thì rất hiệu quả đấy, vì chỉ có những anh chàng tơ lơ mơ về vi tính ăn không ngồi rồi rững mỡ mới ham vào xem, do đó chặn lại thì mấy tay ấy bó tay thôi, thế mới là hiệu quả, chứ chặn mấy site chính trị cũng như không, vì đã muốn vượt tường lửa thì vượt ngay thôi, sau đó tha hồ đưa về blog, mà đã đưa về blog rồi thì đố anh nhà nước đấy, cấm nổi không? Một nhân mười, mười nhân một trăm ngay lập tức, do vậy mà tui nhận thấy suy nghĩ của mấy anh cán bộ quản lý của nhà nước ta ngây thơ là chỗ đó, ngây thơ đến độ nực cười, thế mà vẫn làm, vẫn ăn đồng lương nhà nước, mà lương nhà nước thì ở đâu ra? từ tiền thuế của người dân đó thôi. Sự việc rành rành thế mà sao nhà cầm quyền không thấy ư? mắt họ có bị mù không nhỉ? Thử vào một dịch vụ net, hay là ngay chính trong đại bản doanh của các nhà quản lý Internet cũng thế, một màn hình có dòng chữ địa chỉ này đã bị chặn lại, máy tính kế bên cũng địa chỉ đó mà vượt tường lửa được ngay, nực cười là thế đó.
(Copy từ blog của Đứng Dậy Y!360)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Để ghi lời nhận xét, bạn cần phải có một tài khoản Google, hoặc Livejournal, Wordpress, Typepad, AIM hoặc OpenID đều có thể dùng được cả.