Thứ Tư, 9 tháng 1, 2008

Xấu hổ

Quả thực là tôi rất xấu hổ, vì đã quyết trị bệnh ghiền blog nhưng chung quanh mình những sự kiện xảy đến dồn dập nên không thể nào trị dứt được, đành bất lực nhìn cơn nghiện tái phát trở lại. Điều xấu hổ thứ hai là một người lớn tuổi như tôi sao lại có suy nghĩ giản đơn và ngây thơ còn tệ hơn một cháu gái nhỏ chưa bằng phân nửa tuổi tôi sau khi tôi đọc entry của cháu vừa mới viết. Tôi xấu hổ vì mình chỉ là một gã lang thang nói chuyện trên trời dưới đất mà chuyện đau lòng trước mắt lại không màng tìm hiểu sâu xa để mà nói mà viết...
Cũng vì quá xấu hổ nên nay tôi xin được copy bài viết về Hoàng Sa - Trường Sa của cháu gái có tên là Pé Dậu hoặc Gà Đua Xe. Cháu viết gọn gàng và rất hay, rất thấm. Xin chia sẻ cùng mọi người...

Còn đâu một phần của đất nước?

Từ lúc học cấp 1, em đã nghe cô giáo kể về những thuỷ thủ canh gác ngày đêm không mệt mỏi ở quần đảo Trường Sa. Em thắc mắc vì sao các anh ấy lại phải ở ngoài xa như thế, chịu đựng biết bao gian khổ, chống chọi với những cơn bão trên biển Đông ác liệt. Rồi cô giải thích rằng, vì quần đảo Trường Sa ở biển Đông là lãnh thổ thiêng liêng của Việt Nam, hiện nay và sau nay luôn luôn là một phần lãnh thổ không thể tách rời của Việt Nam. Ngày ấy còn nhỏ lắm, nghe cô bảo chúng ta quyên góp xà phòng, bàn chải, quần áo cho các anh ấy, em cũng luống cuống làm theo.
Lên cấp 2, học địa lý, em thấy rõ một quần đảo nhỏ với xung quanh là những hòn đảo bé ti ti ấy trên bản đồ đất nước em cong cong hình chữ S. Cô nói Hoàng Sa là một huyện của thành phố Đà Nẵng hay một tỉnh nào đó của Việt Nam, em cũng không nhớ rõ, nhưng em biết trên bản đồ nước Việt thì đó là một mảnh đất được các anh bộ đội canh giữ ngày đêm, để không ai có thể lấy đi một phần đất nào của nước mình.
Hàng ngày, em vốn được sống trong “chăn êm nệm ấm” trên đất liền nên không ngờ được tình hình biển Đông phức tạp đến như vậy! Em càng không thể biết bộ đội ta đang chịu đựng biết bao gian khổ, đương đầu với bao âm mưu đen tối và hành động xâm chiếm biển, đảo của các thế lực bên ngoài và có thể phải hy sinh xương máu bất cứ lúc nào.
"Quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa ở biển Đông là lãnh thổ thiêng liêng của Việt Nam. Riêng quần đảo Trường Sa còn được gọi với tên khác là Spratley. Ở khu vực này còn là nơi sinh ra những cơn bão trên biển Đông nên đôi khi được gọi là “quần đảo bão tố”. Quần đảo Trường Sa gồm hơn 100 đảo, bãi đá, bãi cạn, bãi ngầm với tổng diện tích khoảng 180 ngàn km2. Quần đảo nằm ở phía Đông- Đông Nam bờ biển Nam Trung Bộ, trong giới hạn từ vĩ độ 06030’00’’N đến vĩ độ 12000’00’’N và từ kinh độ 111030’00’’E đến kinh độ 117030’00’’E, thuộc lãnh thổ nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Từ tháng 4-1975 đến nay, Hải quân nhân dân Việt Nam vượt qua biết bao khó khăn, gian khổ, dũng cảm đấu tranh ngoan cường, xây dựng và bảo vệ vững chắc chủ quyền 9 đảo nổi và 12 đảo chìm trên quần đảo Trường Sa."
- Hoàng Sa có phải là quần đảo của nước ta không ạ?
- Hoàng Sa bị chiếm năm 1974. Sau khi Pháp rút khỏi Đông Dương, Việt Nam Cộng Hòa đã thu hồi chủ quyền toàn bộ quần đảo này từ chính phủ bảo hộ Pháp nhưng một phần quần đảo đã bị Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa cho quân ra chiếm giữ khi người Pháp rút đi. Sau trận chiến năm ấy, Trung Quốc đã chiếm đóng toàn bộ quần đảo cho đến nay.
-......?
Lên cấp 3, em được học sâu hơn về lịch sử và địa lý của Trung Quốc. Rồi em chỉ thấy trên bản đồ đất nước Trung Quốc rộng lớn lắm, còn nước ta thì bé tí ti thôi, không bằng một tỉnh của nước họ. Một đất nước lớn với hơn 1,3 tỷ người, có một thời kỳ lịch sử lâu dài, những triều đại được dựng thành phim, một nền kinh tế đang đi lên vững mạnh và trong tương lai có thể sẽ vượt lên cả Mỹ. Đối với em, Trung Hoa là một đất nước đáng để chúng ta học hỏi.
Và hôm nay, em thấy gì sau những việc vừa xảy ra, nó khiến em nhớ lại thời kỳ một nghìn năm Trung Quốc đô hộ. Rồi em vẫn luôn tự hỏi, một đất nước to lớn như thế, nay lại muốn to lớn thêm, bằng cách đi xâm chiếm quần đảo nhỏ bé của một đất nước nhỏ bé chúng ta?
Trung Quốc dạy cho em bài học gì? Mạnh được yếu thua, kẻ mạnh bao giờ cũng thắng, cũng được điều mà họ muốn? Nhưng, kẻ mạnh không phải bao giờ cũng là kẻ đúng. Đó là khi chân lý không thuộc về kẻ mạnh. Đó là khi anh khiến đồng bào tôi phải đổ máu ngay tại lãnh thổ đất nước của chúng tôi, bằng những hành động cực kỳ ngang ngược.
Nhưng rồi em, và đồng bào, làm được gì? Nếu có chiến tranh, chúng ta có giành lại được? Khi kinh tế Trung Quốc không ngừng phát triển, chúng ta lại càng yếu hơn, vì tham nhũng, vì lạm phát, những điều chúng ta nhìn thấy hàng ngày: kẹt xe, cướp bóc, đánh nhau, giới trẻ thác loạn, giáo viên hành hung học trò... Nó khiến không ít người buột miệng thốt lên đất nước đã suy thoái, đất nước đang đi xuống, đất nước.. thối nát...
Em không buồn khi sống trong một đất nước yếu đuối, nhưng em buồn khi bản thân không thể làm gì cho đất nước mình mạnh lên..
Để rồi hôm qua Hoàng Sa bị lấy mất, hôm nay Trường Sa cũng đổi tên, rồi liệu ngày mai Việt Nam có còn thấy trong bản đồ thế giới?
Kí tên :
Gà yêu nước
===========

Quốc Vụ Viện Trung Quốc vừa phê chuẩn việc thành lập thành phố hành chính cấp huyện Tam Sa thuộc tỉnh Hải Nam để trực tiếp quản lý ba quần đảo: Hoàng Sa, Trung Sa và Trường Sa (Trung Quốc gọi là Tây Sa, Trung Sa và Nam Sa).
Chúng ta nên hỏi chúng ta thôi. Người ta quan tâm đến Vàng Anh vì Vàng Anh được lên báo, còn nỗi đau Hoàng Sa thì buộc phải câm nín, không một tờ báo nào được nói đến. Vì mối quan hệ bang giao, như ngàn đời nay cha ông ta vẫn phải chịu cái "ách" của bọn "xì thẩu".
Nhưng Vàng Anh, một hai năm sau người ta sẽ quên mất, còn Hoàng Sa 33 năm rồi và nhiều lần 33 năm nữa chắc rằng rất nhiều người Việt Nam sẽ không quên.

Xấu hổ quá! Có lẽ từ nay mình cũng nên gác bút đi cho rồi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Để ghi lời nhận xét, bạn cần phải có một tài khoản Google, hoặc Livejournal, Wordpress, Typepad, AIM hoặc OpenID đều có thể dùng được cả.