Thứ Tư, 9 tháng 1, 2008

Lệnh truy nã

Vâng, mấy ngày nay tôi đang ráo riết truy tìm cái thằng này, chẳng phải là thằng bé con dễ thương trong hình Lệnh truy nã trên đâu nhé! Cái mà tôi đang truy tìm là cái thằng ý tưởng trên tấm hình ấy, xem kìa, nó vừa nằm vừa cười thấy mà phát thèm, đó là sự thanh thản bạn ạ, sự thanh thản mà thằng bé con kia nó đang có, nhưng tôi thì không, bởi vậy tôi truy lùng ráo riết là vậy. Phát lệnh truy nã rồi nhé! Ai tìm được thì báo cho tôi, tôi xin một miếng nhé! Có thưởng đấy! Tiền thưởng cao lắm mà...
Này nhé! Tại sao một người vui tính mà sao trong lòng chưa vui? Miệng lúc nào cũng cười mà sao trong lòng lại mếu? Sao vậy nhỉ? Giả dối à? Không đâu! Gì chớ sự giả dối thì thằng tôi không dám, nếu có dối thì chỉ có tí ti chọc cười mọi người thôi... Thế thì lật lọng ư? Cũng chẳng dám lật lọng ai, vả lại có quái gì mà lật, chỉ là một chú già vui tính thôi mà! Vậy thì đúng là xạo rồi! Cũng có thể lắm! Chỉ xạo ke một chút cho đời vui chứ chẳng biết hại ai bao giờ. Vậy thì do đâu nhỉ? Thì ra đó là thiếu sự thanh thản bạn ạ!
Chà, thiếu cái thằng này cũng khá là khó chịu đây, không có nó thì ngồi làm việc lúc nào đầu óc cũng nghĩ chuyện này chuyện nọ vật vã cả người, thiếu nó thì mặt mày ủ dột như cái bánh tráng, đi đâu cũng chẳng dám nhìn ai, cứ nghĩ rằng chắc ta đang làm mích lòng ai đây hoặc thằng nào đó đang làm cho ta khó chịu, cái mặt dàu dàu thấy mà ghét, nhưng bỏ không được, soi mình trong gương thì thấy bí xị, phải né qua một bên chứ sợ dằn không nổi đập bể cái gương thì không có cái mà nhìn. Khổ thật đấy! Nhớ đến ai, toàn thấy những điều không vui. Nói đến ái tình, thấy chán hơn cơm nếp. Nói đến con cái, thấy chúng nó bỏ rơi mình. Nghĩ đến blog, thấy nó chán phèo vì đôi ba cái comment lãng nhách. Nói đến tiền bạc, thấy nó gian giảo. Nói đến cuộc đời, chỉ muốn đi lang thang cho qua thời giờ. Nói đến công việc, thấy cái cày to đùng và cái đồng hồ tic tăc tic tăc đang đè lên vai. Nhớ đến bạn bè, mồm hét to lên là chúng mày đi đâu mất rồi? Nói đến người yêu, nhìn lại chẳng thấy ai vì vợ thấy cái bản mặt xã hội đen của mình thì vội vã đi chợ mất đất rồi, thế là cái thằng tôi chỉ lại một cái thằng tôi. Ấy, thiếu cái sự thanh thản là nó như thế đó! Chán chưa?
Quanh đi quẩn lại thì bỗng dưng thấy một cái mặt cười nho nhỏ, chẳng phải mặt cười đâu, mà là chỉ một cái dấu hai chấm và một chữ D hoa :D. Mãi nhìn nên đầu đụng vào tường cái cốp, như được ai đó đánh thức mình vậy. Thế là Eureka! Eureka! Đúng là mình ngu quá đi thôi, cái chân lý dễ dàng vậy mà lâu nay tìm không thấy? Nó nằm ngay trong thằng người mình đây chứ đâu? Quả thật, giờ mình mới nghiệm ra rằng, bất kể sự việc gì thì hãy cứ nghĩ đến những điều tốt đẹp vui tươi là thanh thản ngay. - Thằng bạn khó ưa ư? cứ thấy nó đẹp trai và cố gắng tìm trong nó một điều nào đấy dễ thương ở trong con người nó đi. - Xích mích với ai ư? cứ nghĩ rằng chính ta là người có lỗi đi. - Cuộc đời bon chen buồn chán ư? Cứ việc nhẩm hát bài Cuộc đời vẫn đẹp sao đi! - Ba hôm rồi mà con cái nó không gọi điện cho ta ư? Ồ, chắc nó bận training đâu đó mà! - Blog chán ư? Ôi, xem mấy người bạn dễ thương mới comment kia kìa! - Tiền bạc bạc tiền ư? Giao hết để vợ lo cho yên, khi nào cần thì lấy, Hehe! - Bạn bè đâu hết rồi ư? Thế thì móc điện thoại ra! - Công việc chán phèo ư? Hãy nghĩ đến ba hôm nữa sẽ lãnh tiền nhuận bút! - Buồn ư? Bật nhạc lên nào! Mở nắp đàn lên nào! - Tình yêu ư? cứ nghĩ đến ngày mới quen nhau đi! - Ồ, thế là "Và ta biết một điều thật giản dị: Càng xa em ta càng thấy yêu em..." Ừ, Gớm nhỉ? Yêu cái em thanh thản này ghê đi! Mở nhạc lớn lên nữa đi nào! Nhưng hãy khoan! Để mình xé cái tờ lệnh truy nã kia đã nhé! Không thôi chẳng có tiền mà trả đâu.
Ôi, đúng lúc đó thì cũng lại vợ đi chợ về nhẹ nhàng bảo: "Cà phê sữa em pha rồi đây nè! Viết blog xong chưa anh? Cứ viết tiếp đi mà! Viết cho hay đấy nhé! viết cho sung đấy nhé! Anh yêu!". Tiện tay mình tự véo một cái vào bắp đùi của mình: "Không mơ đâu! Mày tỉnh đấy, thằng nỡm ạ!"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Để ghi lời nhận xét, bạn cần phải có một tài khoản Google, hoặc Livejournal, Wordpress, Typepad, AIM hoặc OpenID đều có thể dùng được cả.