Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2008

Hương thời gian

Hết nói đến Tiếng thời gian, nay tôi lại nói đến cái Hương thời gian đây. Ối dào! tiếng hay hương gì thì cũng do chính chúng ta hình tượng hóa một cách văn hoa thôi chứ làm gì định nghĩa ra cho đúng được? Thời gian làm gì có hương? Chỉ là cảm nhận vui buồn ở đời rồi tưởng tượng ra đấy thôi chứ ai bảo hương thời gian có mùi gì? Chịu thôi! Vậy mà ai cũng dùng cả đấy nhé!
Vì sao vậy nhỉ? Vì thời gian trôi qua mà không đợi ai giục giã, thời gian trôi thì cuộc đời ta cũng trôi theo, có thể trong quãng thời gian ấy ta yêu đương thắm thiết hay thất vọng tràn trề, đớn đau khô khốc nữa, những cảm nhận đó làm ta vui, làm ta đau, làm ta chua xót. Rõ ràng nếu làm ta vui thì ta sẽ cảm thấy cái hương tình yêu của cuộc đời len nhẹ vào tim, nó xốn xang, nó dấu ái và nó rất đáng yêu, cái hương ấy ta thấy thơm tho chi lạ, muốn ủ ấp cho kỹ kẻo sợ nó bay mất. Nhưng nếu cái cảm nhận ấy làm cho ta đau, làm cho ta chua xót thì tự nhiên ta thấy môi mình khô khốc lạ, tựa như nếm phải trái đắng và cái mùi hương cuộc đời quanh ta không còn thơm tho dịu ngọt nữa mà nó chan chát, cay cay, nó xộc thẳng vào mũi ta làm ta vừa khó chịu và vừa đau đớn.
Thế cũng là hương rồi, cái hương ấy dù thanh thoát hay khó ngửi gì đi nữa thì cũng là hương của cuộc đời mà mỗi con người thế nào cũng phải có lần nếm. Mà cũng phải công nhận à nghen, nếm có mỗi mùi thơm hoài thì cũng ngán, phải có những mùi khó ngửi khác nữa thì cái làn hương kia nó mới trở nên quý giá khi ta cảm nhận lấy. Cảm nhận được mùi hương cuộc đời cũng chính là cảm nhận được hương thời gian rồi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Để ghi lời nhận xét, bạn cần phải có một tài khoản Google, hoặc Livejournal, Wordpress, Typepad, AIM hoặc OpenID đều có thể dùng được cả.