Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2008

Tiếng mưa đêm

Đã ba đêm nay rồi, đêm nào cũng có mưa, thành ra sáng dậy bầu trời cũng u ám theo, không thấy mặt trời lên để đón ánh bình minh, thói quen đón ánh nắng sớm mai đã thay đổi...
Nguyên nhân là Mưa đêm! Vâng, sao tôi lại nói về mưa đêm nhỉ? Trăn trở một mình trong đêm, nghe mưa đổ xuống ầm ầm, tôi lại nhớ đến những cơn mưa khác trong ngày, chợt thấy một chút chạnh lòng thoáng qua rất nhẹ... Ban ngày trời mưa thì ai nấy hối hả tìm chỗ trú, che hàng hóa lại cho khỏi ướt, cặp tình nhân kia trên đường dừng lại mở áo mưa ra che chung, cô bé học trò kia luống cuống sợ ướt chiếc áo dài trắng đang đưa cặp lên che trước ngực... bao nhiêu hình ảnh hiển hiện rõ để đối phó với cơn mưa, nhưng mưa đêm thì khác, chung quanh đều yên lặng, chỉ nghe tiếng mưa, vì ai nấy đều đang giấc ngủ ngon, tiếng mưa rơi, không khí mát mẻ làm cho người ta thích rúc vào chăn hưởng cảm giác rất dễ chịu, duy chỉ có tiếng mưa bên ngoài tôi nghe như đơn côi, buồn tủi làm sao ấy! Mưa không còn để người ta tìm cách đối phó nữa mà người ta tận hưởng, mưa cứ rơi âm thầm mà chẳng ai đoái hoài đến, tôi nghĩ như mưa đang... khóc vậy!
Hãy thử thức dậy một lần vào một đêm mưa và nhìn ra đường, thử xem cảm nhận của tôi có đúng không nhé! mưa đêm khóc đấy! khóc vì cô đơn...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Để ghi lời nhận xét, bạn cần phải có một tài khoản Google, hoặc Livejournal, Wordpress, Typepad, AIM hoặc OpenID đều có thể dùng được cả.