Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2008

Bóng dáng nụ cười

Những ai đã từng nghe qua bài hát The shadow of your smile này có lẽ cũng có một cảm nhận như tôi, vì sao mà với một nụ cười tươi tắn (cười thì chắc chắn phải tươi rồi) thế mà giai điệu bài hát lại buồn đến thế! tiếng saxophone nghe thật não lòng! Không biết được lời bài hát nhưng riêng tôi, qua giai điệu cũng có thể nhận ra được ý tác giả muốn nói đến một sự tiếc nuối nào đó trong quá khứ mà đến nay vẫn còn bồi hồi, và đó chính là cái bóng dáng của nụ cười...
Tiếng cười trong trẻo như pha lê vỡ, tạo cho người ta một sức sống mới, nhưng khi tiếng cười ấy tắt đi thì người ta chỉ còn lại một hoài niệm trong lòng, quý giá thay là vậy.
Cách đây mấy hôm, mới sáng ra tôi vào YM và gặp bạn, tôi có thói quen mở đầu câu chào bằng một nụ cười, cho dù chỉ bằng các phím vô tri vô giác trên keyboard. Ở phía bên kia, anh Chí nhà ta có lẽ mới tỉnh rượu bèn hỏi: Này, ông chú già vui tính có việc gì mà cười thế? Tôi bèn bảo đó là thói quen. Mà thực là vậy, nụ cười đâu có mất tiền mua, cứ việc cười thoải mái, miễn phí mà, điều ấy làm ai cũng vui cả phải không? Có điều phải nhớ... đánh răng trước khi cười! Cho dù là cười trên computer. Thế mới vệ sinh chứ nhỉ?
Cũng mới hôm qua đây, tôi vào thăm blog của anh bạn trẻ Nguyễn Cường thì phải, đọc một bài ngắn nhưng rất hay, bài viết kể lại tác giả gặp một cô bạn quen đi cùng một đám bạn, tác giả liền nở một nụ cười thật tươi để chào cô gái ấy, ai ngờ cô gái mặt lạnh như tiền đánh bài vờ đi ngang qua khiến tác giả thật sự chưng hửng! Sao lại có người tiếc chi một nụ cười thế nhỉ?
Một số người khác lại muốn lấy đó làm kinh nghiệm như muốn khuyên mọi người sau này gặp ai phải cẩn thận nhìn ngó đàng hoàng coi có thực sự là quen hay không đã rồi hãy... cười! Nhưng tôi sẽ không làm theo thế đâu, nụ cười tự nó phát xuất ngay từ cái nhìn đầu tiên mới thực là một nụ cười chân thật, nụ cười ấy mới có được cái bóng dáng lưu lại làm ta nhớ mãi trong lòng, còn cười như thế là cười có tính toán, chỉ là sự chuyển động căng ra của các cơ miệng mà thôi, nếu vậy thì còn chi là nụ cười chân thật?
Từ đó mà tôi tiếc thay cho cái cô gái kia, tạo hóa ban cho mỗi người chúng ta cái tuyệt vời của hồn người là cái nụ cười, thế mà cô ta không biết tận dụng. Cho dù là nhầm người đi nữa thì đã sao nào? Bạn cười với người khác, bạn sẽ được người ta cười lại, thế là được lợi một nụ cười, đó là tôi chưa nói đến cái lợi về tinh thần khi bạn cảm thấy trong lòng thanh thản vui vẻ vì có người vui với mình, cho dù chỉ bằng một nụ cười giản dị, đơn giản như thế thôi mà!
Vậy thì bạn ơi, gặp nhau cứ việc trao nhau một nụ cười đi nhé! Có ai trách mình không quen mà cười đâu! cứ việc hồn nhiên và chân thật, thì cái nụ cười ấy sẽ còn lưu lại bóng dáng của nó trong lòng người, đừng để mai này sẽ tiếc nuối như tiếng saxophone não lòng của bài hát kia vậy!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Để ghi lời nhận xét, bạn cần phải có một tài khoản Google, hoặc Livejournal, Wordpress, Typepad, AIM hoặc OpenID đều có thể dùng được cả.