Thứ Năm, 3 tháng 1, 2008

Xuân đang đến...

Xuân về chợt nhớ cố hương xưa,
Sầu lắng canh tan mộng hão hờ.
Viễn xứ nôn nao về đất mẹ,
Hương lòng nhè nhẹ níu trời thơ
Mai nở dạt dào bên xóm nhỏ,
Oanh chào ríu rít đón xuân mơ
Tiếc chi một phút lòng chung tiếng
Mấy mùa mai nở lạt tâm thư.

Ừ thì xuân đang đến, như một cơn gió nhẹ cuốn vào lòng người. Năm nay công việc tất bật lại lắm chuyện cần làm nên quên đi cả mùa xuân. Nói quên đi cả mùa xuân thì không đúng lắm, nhưng chẳng thấy hương xuân đâu cả nên có lúc đâm ra quên. Năm trước còn sáng tác được hai bài nhạc xuân như là góp một chút hương cho đời, năm rồi cũng sáng tác được hai bài như là thêm một chút hương. Năm nay thơ cũng không mà nhạc cũng chưa tìm ra ý?! Tiếc thật! Đành lấy bài thơ cũ đưa lên để kiếm một tí hơi hám của mùa xuân. Từ đây tới Tết còn rảnh được bao nhiêu giờ để mà viết lách đây? để mà viết nhạc đây? Sao mà mình tệ thật, chỉ còn có một tháng nữa thôi mà! Viết nổi không nhỉ?
Thế mà thời gian cứ mãi trôi, không nhanh, nhưng cứ chầm chậm làm mình nôn cả ruột. Vì cần phải vẽ cho xong hai cuốn truyện này giao cho Nhà Xuất Bản trước Tết. Bao giờ mới xong nhỉ? Hy vọng là trước 23 Tết để kịp đưa Ông Táo về trời, ơ... mà mình theo Công giáo nên cũng chẳng biết Táo đâu mà đưa? Thôi thì cứ đưa Táo cùng mọi người, vui cùng mọi người vậy. Ừ thì thôi, cũng lòng chung với tiếng, hồn chung với thơ, người chung với blog cho xóm này nó vui vậy. Thiên hạ vui thì mình vui mà!
Xuân đang đến... và mình cũng đang tìm đến với xuân đây.
Chắc chắn là mình và xuân sẽ gặp nhau thôi, và thế là thời gian sống còn lại của mình sẽ bị trừ đi hết một tuổi, nhưng có hề gì, cứ vui xuân cùng với bao người là được rồi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Để ghi lời nhận xét, bạn cần phải có một tài khoản Google, hoặc Livejournal, Wordpress, Typepad, AIM hoặc OpenID đều có thể dùng được cả.